Các hành vi bạo lực gia đình: (...) Chiếm đoạt, hủy hoại, đập phá hoặc có hành vi cố ý làm hư hỏng tài sản riêng của thành viên khác trong gia đình, hoặc tài sản chung của các thành viên gia đình.
- Người có hành vi vi phạm pháp luật về phòng, chống bạo lực gia đình, tùy theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử lý vi phạm hành chính, xử lý kỷ luật hoặc bị truy cứu trách nhiệm hình sự, nếu gây thiệt hại thì phải bồi thường theo quy định của quan ao tre em gia si pháp luật.
(Trích các Điều 2, Điều 42 Luật phòng, chống bạo lực gia đình)
Rất đông phóng viên theo dõi phiên tòa không bất ngờ trước mức án tòa dành cho bị cáo, tuy nhiên, họ đã thực sự bất ngờ và thất vọng với nội dung bản án.
Án bỏ túi?
Cuối giờ chiều 16/2, thẩm phán Nguyễn Đức Long (TAND TP Phủ Lý) thay mặt HĐXX tuyên tuyên đọc bản án sơ thẩm, theo đó bị cáo Chu Thị Hưng bị kết tội “cố ý gây thương tích” theo Khoản 3 Điều 104 Bộ luật Hình sự, phải chịu hình phạt 5 năm sáu tháng tù giam, và phải bồi thường cho gia đình chị Mai 49 triệu đồng. Ngoài ra, Hưng còn phải trợ cấp cho hai cháu Chu Thị Thu Hoài và Chu Đức Hào (con chị Mai, nạn nhân vụ án) mỗi cháu 300.000đ/tháng cho đến khi các cháu đủ 18 tuổi.
Rất đông PV báo, đài Trung ương, Hà Nội, Hà Nam có mặt trực tiếp theo dõi phiên tòa không bất ngờ trước mức án tòa dành cho bị cáo, tuy nhiên, họ đã thực sự bất ngờ và thất vọng với nội dung bản án.
Hàng loạt tình tiết mới tại tòa (lời khai của anh Chu Thắng Huế - chồng chị Mai; lời khai của hai cháu Hoài, Hào - con chị Mai) cho thấy đã xuất hiện những dấu hiệu rất rõ của hành vi “công nhiên chiếm đoạt tài sản” và hành vi “cố ý gây thương tích” của anh Huế và hai người em, đã không được đưa vào bản án. Quan điểm và những ý kiến tranh luận giữa ba vị luật sư bảo vệ cho bị hại với hai kiểm sát viên Viện KSND TP Phủ Lý giữ quyền công tố tại tòa cũng hầu như không được trích dẫn vào bản án.
Điều gây thất vọng nhất, bản án đã tuyên không một lần nhắc đến Luật phòng, chống bạo lực gia đình (PCBLGĐ) đã có hiệu lực thi hành từ 1/7/2008, và được các luật sư viện dẫn để cho rằng vụ án có dấu hiệu lọt người, lọt tội. Ai cũng thấy nguyên nhân bị cáo Hưng đánh nhau với chị Mai dẫn đến chị Mai chết, đó là việc anh Huế tổ chức cho bị cáo tẩu tán đồ đạc thuộc sở hữu chung của vợ chồng anh, trước khi tòa án phân chia tài sản trong vụ án ly hôn. Các luật sư nêu rõ hành vi như anh Huế và bị cáo Hưng thực hiện đã bị Luật PCBLGĐ nghiêm cấm, với những chế tài từ xử lý hành chính đến truy cứu trách nhiệm hình sự.
Từ khi Đảng và Nhà nước thực hiện cải cách tư pháp, “án bỏ túi” đang ít dần đi; trong các bản án, HĐXX nêu đủ quan điểm của cả phía công tố và phía luật sư. Khi “lược” hết đi những diễn biến tại tòa, bản án dường như chỉ là sự lặp lại những gì được nêu trong Kết luận điều tra và Cáo trạng, và dĩ nhiên nó khó tránh khỏi gây thất vọng cho những người dự tòa.

Chu Thắng Huế -(chồng chị Lưu Thị Mai) trong phiên toà
Những giọt nước mắt trẻ thơ...
Trong những vụ án bạo lực gia đình, nạn nhân thường là phụ nữ và trẻ em. Vụ án do TAND TP Phủ Lý xét xử sơ thẩm vừa qua không phải là một ngoại lệ.
Tại tòa, cháu Chu Thị Thu Hoài nghẹn ngào khai khi mẹ cháu ngăn không cho bê chiếc sập ra khỏi nhà, bố cháu đã quát và đánh mẹ cháu. “Vì sao trước đây tại CQĐT, cháu không khai như vậy?”, Hoài vừa khóc vừa trả lời “Lúc đó cháu không nghĩ mẹ cháu chết, cháu cứ nghĩ mẹ cháu chỉ nằm viện ít hôm rồi về, rồi bố cháu cũng sẽ nghĩ lại và về với mẹ con cháu”. “Hiện nay ai thổi cơm cho hai chị em cháu?”. “Cháu thổi cơm cho em cháu ăn, buổi tối thì có bà ngoại sang ngủ cùng”. Câu trả lời của cô bé 14 tuổi gày gò xanh xao đang thay mẹ nuôi đứa em 8 tuổi khiến nhiều người không cầm được nước mắt.
Người ta cũng nghe thấy tiếng khóc kèm tiếng kêu “Mẹ ơi” của mấy đứa bé lít nhít bám vào cửa xe đặc chủng, khi bị cáo Hưng được đưa về trại tạm giam. Một phụ nữ chết oan uổng, một phụ nữ khác lĩnh án tù, những đứa trẻ phải chịu thiệt thòi nhiều nhất. Chứng kiến những cảnh đó, người ta không khỏi buột ra hai tiếng “Giá như...”.
Vâng, giá như anh Huế không “tẩu tán tài sản” khi tòa án đang thụ lý vụ án ly hôn, giá như anh biết Luật PCBLGĐ không cho phép làm như vậy. Tại tòa, anh Huế vẫn khăng khăng: Vì chị Mai ngăn cản không cho bê cái sập, nên anh mới cương quyết ra lệnh cho hai em “Đã thế thì cứ bê”.
Người ta hy vọng HĐXX phúc thẩm không “lờ” đi Luật PCBLGĐ, mà sẽ căn cứ vào nó để nhắc nhở anh Huế và tất cả mọi người, rằng không ai được phép cho mình cái quyền tự định đoạt những tài sản thuộc quyền sở hữu chung trong gia đình, những ai cố tình vi phạm sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Lê Anh - Minh Thùy - Phóng viên báo Tiền Phong